Nhớ thầy cô
Hè về cung sầu ve trổi nhạc
Cánh phượng hồng lác đác tung bay
Nhớ xưa áo trắng những ngày
Sân trường tụ họp như mây trên trời
Còn in đậm bao lời giảng dạy
Giọng ôn tồn đậm mãi hồn tôi
Đò ngang thầy đã đưa nhiều
Tôi cùng bao bạn ra đời mưa sinh
Phút chốc như bình minh chói lọi
Hình ảnh cô đang gợi trong tôi
Nụ cười luôn hiện trên môi
Ánh mắt chứa đựng một trời tình thương
Đôi vai nhỏ tóc huyền buông xõa
Gót chân son thon thã nhẹ nhàng
Mi cong cong vút đôi hàng
Mày cong mủi thẳng da càng trắng xinh
Bao tháng năm bon chen vất vã
Chưa một lần trở lại trường xưa
Nhớ thầy những buổi chiều mưa
Thương cô vất vã nắng mưa nhọc nhằn
Công giảng day bao giờ đền đáp
Chỉ cầu mong thầy mạnh cô an
Nhớ thầy cô có ít hàng
Thương sao bụi phấn thời gian trắng nhiều.
Trống không
“Trông khống” vô phòng thấy trống không
“Chứa chan” sầu lệ chán chưa chồng
“Dầu chong” lai láng dầu chong đợi
“Bóng nhạn” lưng chừng bạn nhóng trông
“Ngó đã” cùng đường nơi ngả đó
“Mơ màng” bên cạnh gói mềm bông
“Đêm thâu” khuya khoắc đâu thêm mãi
“Xông lướt” đi tìm phải xước lông.
Bể sầu
Rượu biến tâm tư vạn nẻo sầu
Đường đời muôn nèo biết về đâu
Sầu dâng dâng mãi đâu là bến
Để mặc thuyền sầu trước bể dâu.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét